红联汉语词典
D开头的词语 D开头的词语大全 D开头的成语
字母 D 开头的词语
- 荡蠲 dàng juān
- 倒抽了一口气 dǎo chōu le yī kǒu qì
- 倒屣迎宾 dǎo xǐ yíng bīn
- 倒杖 dǎo zhàng
- 单丝不线 dān sī bù xiàn
- 堕成 duò chéng
- 登轴 dēng zhóu
- 东郭先生 dōng guō xiān shēng
- 斗烟丝 dòu yān sī
- 颠倒乾坤 diān dǎo qián kūn
- 当时 dāng shí
- 党里 dǎng lǐ
- 宕出来 dàng chū lái
- 叨忝 dāo tiǎn
- 岛子 dǎo zǐ
- 倒床 dǎo chuáng
- 单比 dān bǐ
- 担搁 dān gē
- 端淑 duān shū
- 登盈 dēng yíng
- 邓恩铭 dèng ēn míng
- 蛋人 dàn rén
- 踶踣 dì bó
- 当前决意 dāng qián jué yì
- 当须 dāng xū
- 倒宅 dǎo zhái
- 道傍筑室 dào bàng zhù shì
- 斗城 dòu chéng
- 端闲 duān xián
- 弹弦 dàn xián
- 淡巴苽 dàn bā gū
- 递延资产 dì yán zī chǎn
- 蛋品 dàn pǐn
- 憺畏 dàn wèi
- 刀砧板 dāo zhēn bǎn
- 导仗 dǎo zhàng
- 倒插 dào chā
- 倒春寒 dǎo chūn hán
- 单子叶植物 dān zi yè zhí wù
- 担干系 dǎn gān xì
- 诞英 dàn yīng
- 短才 duǎn cái
- 迭矩重规 dié jǔ chóng guī
- 东山起 dōng shān qǐ
- 单人锣鼓 dān rén luó gǔ
- 打乱阵脚 dǎ luàn zhèn jiǎo
- 大发慈悲 dà fā cí bēi
- 大和国家 dà hé guó jiā
- 大秽 dà huì
- 大幕 dà mù
- 大人物 dà rén wù
- 大时 dà shí
- 大校 dà xiào
- 大行受大名 dà xíng shòu dà míng
- 呆登登 dāi dēng dēng
- 带脉 dài mài
- 戴奉 dài fèng
- 戴笠 dài lì
- 得请 de qǐng
- 得人者昌,失人者亡 dé rén zhě chāng ,shī rén zhě wáng
- 跌跌挞挞 diē diē tà tà
- 迭地 dié dì
- 迭骑 dié qí
- 单称判断 dān chēng pàn duàn
- 打官话 dǎ guān huà
- 打火石 dǎ huǒ shí
- 打屏 dǎ píng
- 打死虎 dǎ sǐ hǔ
- 大谬 dà miù
- 底版 dǐ bǎn
- 代数函数 dài shù hán shù
- 代数数 dài shǔ shù
- 道肥 dào féi
- 艓子 dié zǐ
- 黛娇 dài jiāo
- 达人知命 dá rén zhī mìng
- 打闷葫芦 dǎ mèn hú lú
- 大虫 dà chóng
- 大队 dà duì
- 大古 dà gǔ
- 大开大合 dà kāi dà hé
- 大媒 dà méi
- 大师 dà shī
- 大小宋 dà xiǎo sòng
- 待毙 dài bì
- 道箓 dào lù
- 道貎俨然 dào ní yǎn rán
- 道三不着两 dào sān bù zháo liǎng
- 东瑟 dōng sè
- 打如愿 dǎ rú yuàn
别人正在查
- 中射士zhōng shè shì
见“ 中射 ”。
- 脂盝zhī lù
化妆用的盒子。亦泛指妆具。《新唐书·李德裕传》:“ 敬宗 立,侈用无度,詔 浙西 上脂盝粧具。” 明 张居正 《敕建涿州二桥碑文》:“至出其...
- 云半yún bàn
犹天半。半空中。 唐 宋之问 《奉和九月九日登慈恩寺浮屠应制》:“凤刹侵云半,红旌倚日边。”
- 艳品yàn pǐn
指美女。 清 孔尚任 《桃花扇·草檄》:“寻冶容,教艳品,卖官爵,笔难尽。”
- 下户xià hù
◎ 下户 xiàhù
[pauper] 指贫困的人家 - 同论tóng lùn
一致的说法。《庄子·知北游》:“不形之形,形之不形,是人之所同知也,非将至之所务也,此众人之所同论也。”
犹同列,同等。论,通“ ... - 透撞儿tòu zhuàng ér
指游荡无赖少年。
- 断然措施duàn rán cuò shī
断然:果断坚决。坚决果断的解决方法。
- 聊复尔尔liáo fù ěr ěr
见“ 聊復尔耳 ”。
- 频果pín guǒ
见“ 频婆菓 ”。
- 取怜qǔ lián
犹取宠。 唐 韩愈 《送李愿归盘谷序》:“飘轻裾,翳长袖,粉白黛緑者,列屋而閒居,妒宠而负恃,争妍而取怜。”
推荐